August 13, 2016

Tản mạn chuyện Tỷ Can moi tim

Tỷ Can moi tim
Coi Đắc Kỷ Trụ Vương - Bảng Phong Thần thì có rất nhiều phân đoạn tuyệt vời (đối với từng người và từng thời điểm), nhưng hôm nay có tí khí chất "văn chương" ngồi viết lảm nhảm suy nghĩ về nhân vật Tỷ Can, và đặc biệt là khi ông moi tim hiến vua cứu Đắc Kỷ. Đây là dòng suy nghĩ miên man rất cá nhân cho vui thôi, vì cuối tuần không biết làm gì, rảnh rỗi sinh nông nổi ấy mà.

Tỷ Can là một trung quân ái quốc, ai đã từng coi qua bất kỳ bộ phim hoặc truyện Phong Thần thì nhân vật này không thể không được đề cập bên cạnh những nhân vật khiết tiếng như Na Tra, Lý Tịnh, Khương Tử Nha, Đắc Kỷ, Trụ Vương...

Ông ngoài trung cam nghĩa đảm, ông còn được trời ban cho trái tim Thất Khứu Linh Lung, tương truyền là có khả năng làm cho bách yêu trách xa, chính vì điều đó mà yêu hồ Đắc Kỷ không thể tấn công trực tiếp mà phải mượn tay vua Trụ moi tim ông. Khi ông thấy triều đình trở nên mục nát, ông xin vua cáo lão hồi hương, sống an nhàn thanh đạm những ngày cuối đời. Nhưng cũng vì có trái tim thần ban, cộng với tính khí không thể chịu nhường nhịn, khuất phục, mặc kệ cho bọn yêu ma tác quái, ông quay về triều đình và kết quả lãnh nhận cái kết quá bi đát - tự moi tim mà chết.


Bàn cái gì đây - về cái chết không tâm

Cũng vì có trái tim thần ban, nên ông không thể chịu cảnh an nhàm mà quay lưng khi triều đình rối ren, nên ông phải chịu cảnh moi tim. Giá như ông chịu tiếp tục ẩn danh thì chắc đã không bi thương mà chết vậy rồi. Nhưng một người có tâm thì sao mà khoanh tay được phải không. Lúc ông trên đường về, hỏi bà bán cải, "cải vô tâm thì sống, người vô tâm thì sao" - bà bán cải nói: "chết" - ông lăn ra chết ngay. Giá như ông sống vào cái xã hội này, nơi mà đầy những người vô tâm vẫn nhan nhản sống, thậm chí sống khỏe re. Cái xã hội bây giờ, đôi khi người có tâm sẽ còn mau chết hơn là người vô tâm nữa.

Bàn cái gì nữa - về trái tim ông có

Sẽ có người nói tôi có được trái tim như ông, xài cho sướng rồi có chết như ông cũng được. "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt còn hơn le lói cả trăm năm" mà. Nhưng cũng có người sẽ nói, thôi thà tôi có một trái tim bình thường để có cuộc sống bình an, bình dị vẫn vui hơn. Lựa chọn này, có phải do Tỷ Can giành giựt mà có đâu. Theo truyện thì ông được thần ban, có nghĩa là ông không tự tìm nó, mà nó tự đến với ông. Có những thứ chúng ta không thể chọn được, vì nó đính với ta từ đâu đó trong cõi đời này, nhưng hãy sống như là ta đã chọn nó vậy.

Tỷ Can không chọn Thất Khứu Tâm, nhưng vì Thất Khứu Tâm mà chết. Ông làm hết khả năng của mình với cái mà ông có. Tận hết sức, và vận dụng hết khả năng "thần ban" để làm nên tên tuổi của ông. Chúng ta cũng vậy thôi, chúng ta có rất nhiều thứ mà được "thần ban tặng" mà chúng ta có vận hết khả năng chúng ta có đâu. Chúng ta than khổ khi nhìn thấy "Thất Khứu Tâm" của người khác nhưng mình lại không có. Nhưng liệu khi ta có, ta có tự phát hiện ra để từ đó làm nó phát sáng hơn, hay biến "Thất Khứu Tâm" thành "Bình Thường Tâm" thậm chí là "Vô Tâm". Chúng ta chỉ mãi tham cầu cái không có, rồi khi không có thì lại trở nên bi quan và đau khổ, nhưng giá như chúng ta tận dụng hết tất cả khả năng mà mình có được thì "Bình Thường Tâm" cũng sẽ trở thành "Thất Khứu Tâm"


Còn gì nữa không - về sự trở về của ông và ra đi mãi mãi

Nếu có được trái tim như ông, nhưng lại chọn lối sống ẩn dật, tìm vui nơi điền nhiên, thì có nó cũng như không. Nên khi ông quay về triều, chống lại Hồ yêu, cũng là lúc ông ra đi mãi mãi. Chính vì ông là người có năng lực, nên ông phải chiến. Cũng như câu nói của Napoleon "Thế giới đã phải chịu tổn thất rất lớn. Không phải vì sự tàn ác của  những người xấu, mà là vì sự im lặng của những người tốt.", cái chết của ông đã tạo thêm động lực rất lớn cho quần hùng Khương Thượng, quyết đánh bại Hồ yêu và hung quân bạo tàn. Nên cái chết của ông là sự sống mãi mãi.

Lời Kết

Làm sao có thể ẩn dật được với một người vừa có tâm, vừa có tài. Chỉ là hãy làm sao để họ không phải moi tim, không phải chết để tiếp tục đi cùng chúng ta. Mình cũng vậy, ai cũng vậy, tất cả chúng ta đều có "Thất Khứu Tâm" và có đầy đủ đức tài của Tỷ Can thừa tướng, hãy cố gắng sống hết khả năng của mình. Nhưng cái thời này không còn là cái thời của Phong Thần bảng, chết rồi không được lên làm Thần nữa đâu.Nên hãy vận dụng một cách khôn ngoan vậy, nếu gặp phải minh quân thì phò hết mình, nếu gặp hung quân thì bỏ đi mà cứu thân, chứ đừng như Tỷ Can moi tim. Và cũng đừng tự biến mình thành kẻ "Vô Tâm" - xã hội không bao giờ cần những người này cả.

Viên trân châu trên cát - bạn chọn cát hay chọn trân châu. Cát thì nhiều, trân châu thì ít nhưng nó lại tỏa sáng.

1 comment:

  1. bài hay, góc nhìn rất thú vị trong cuộc sống ngày nay.

    ReplyDelete